Các bậc chân tu khi đạt giác ngộ thì tức thời thể nhập Pháp thân. Trụ trong Thường Tịch Quang mà hiển hiện Biến Chiếu lưu xuất khắp các nơi trong thập phương Pháp Giới. Nơi nào cần hoá độ thì hiển hiện Hoá thân hoá độ. Nơi nào cần an trụ thì hiện Báo thân mà an trụ vào đại Định. Nơi nào cần hiển lộ chân tánh thì thật hiện Pháp thân.
Cảnh giới Pháp thân mà nói thì không còn thật tướng mà chỉ vì người hữu duyên mà hiển lộ Báo – Hoá thân nhân duyên tương ứng. Cảnh giới này cũng không còn ngăn ngại bởi Không – Thời gian mà tất cả chỉ là sự ứng hiện và giao cảm với người hữu duyên.
Xứ Ấn nhờ đệ tử hữu duyên mà giao cảm mà khai ra Đại Thừa kinh nơi Long Cung, lộ ra Mật Kinh nơi các cõi trời Sắc Cứu Cánh.
Xứ Tây Tạng đệ tử hữu duyên thì giao cảm với bản tâm của Liên Hoa Sanh mà hiện thành các terma cho đệ tử thâm nhập.
Các pháp môn được lập thành do nhân duyên của bậc Giác Ngộ và căn tánh của người hạ thủ công phu. Sau dần truyền thừa lại thì thành sự an trụ trong chân tâm của chư Tổ – bậc thầy mà hiện bày cho hậu thế.
Vậy đó, nhiều người dù đã ra công hành trì, cố sức tu luyện nhưng mãi vẫn không thấy và không giao cảm được Đạo nhiệm mầu ấy là do nhân duyên không đủ, tiếp cận sai phương. Cũng không trách được người tu hiện thời thường không bàn lẽ nhân duyên, không luận về căn tánh mà chỉ chăm chăm vào thọ nhận bộ pháp.
Cần lắm được chỉ điểm hoặc thật sự thấu được lẽ nhân duyên, hiểu tường tận căn tánh thì tức thời có rung động. Đã rung động tận Chân Tâm thì chắc chắn Quang Minh của chư vị tức thời hiển lộ, trực tiếp dẫn dắt ta thâm nhập thực tại tối hậu.
Gửi tặng một đạo huynh về cảm hứng với câu nói “giao cảm trực tiếp cùng chư Tổ”.
Nguyện cầu cho bài viết này làm nhân khởi cho những kẻ hữu duyên với sự giao cảm trực tiếp với các Đấng Giác Ngộ, với biển Diệu tâm của các vị Toàn Giác.
Vài lời lạm bàn!
~ Tử Minh




